“Active and ambitious! Hãy chọn lấy một mục đích, nó có thể là mục đích duy nhất của đời bạn”

“Active and ambitious! Hãy chọn lấy một mục đích, nó có thể là mục đích duy nhất của đời bạn”
“Active and ambitious! Hãy chọn lấy một mục đích, nó có thể là mục đích duy nhất của đời bạn”

Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

Sylvester Stallone ngày xa xôi đến thành công của tài tử Hollywood


Sylvester Stallone – một trong những ngôi sao điện ảnh Mỹ nổi tiếng và thành công bậc nhất từ trước đến giờ. Nhưng hãy nghe kể về những ngày xa xôi ấy, khi Stallone chỉ là 1 diễn viên vô danh, vật lộn với những vai diễn nhỏ và thường xuyên bị từ chối trong các buổi thử vai. Cuộc sống của ông có lúc ở đỉnh điểm của sự cùng cực khi bị trục xuất khỏi nhà thuê vì không có tiền, phải lang thang trên đường phố. Khi không còn 1 xu dính túi để mua đồ ăn, vất vưởng 3 ngày liền tại trạm xe buýt, ông đã phải nén nỗi đau để bán đi chú chó của mình – người bạn đồng hành mà ông vô cùng yêu quý chỉ bởi không còn gì cho nó ăn. Ông bán cho 1 người lạ gần 1 quán rượu với giá chỉ $25. Ông kể rằng khi ông trao người bạn đó vào tay người lạ, ông đã bước đi và nước mắt dàn dụa.  


Sylvester Stallone lúc còn trai trẻ
Hai tuần sau đó,Stallone vô tình xem được trận đấm bốc giữa 2 võ sĩ Mohammed Ali và Chuck Wepner, trận đấu này là tác nhân thay đổi cuộc đời ông từ đó. Kịch tích của trận đấu đã truyền cảm hứng cho Stallone viết nên kịch bản phim sau này vô cùng nổi tiếng, ROCKY. Ông hoàn thành kịch bản sau 20 giờ liên tục viết, dòng chữ tuôn trào đầy cảm xúc. Ông đem chào bán ROCKY và nhận được phản hồi từ 1 nhà làm phim đồng ý với mức giá $125.000 cho kịch bản 20 giờ viết đó. Nhưng Stallone kèm 1 yêu cầu khi bán: ông sẽ đóng vai chính trong bộ phim đó !! Vâng, không ai khác, mà là chính ông – một diễn viên nhỏ vô danh bấy giờ, sẽ là vai chính trong bộ phim do chính ông viết. Và tất nhiên, nhà làm phim hoàn toàn không đồng ý, họ muốn 1 diễn viên thực thụ - một ngôi sao gạo cội bấy giờ chứ không phải “một gương mặt không tên tuổi với biểu cảm thiếu tự nhiên và giọng nói nực cười” – họ trả lời. (Những biến chứng mà mẹ ông gặp phải khi sinh hạ khiến cho phần trái cơ mặt của Stallone – bao gồm một phần môi, cằm và lưỡi – vĩnh viễn bị liệt. Đó là lý do tại sao khán giả thường thấy gương mặt ông có vẻ thiếu tự nhiên khi diễn và có cách nói với chiếc môi trễ xuống đặc trưng).
Nhà làm phim nhượng bộ, họ đồng ý cho ông thủ vai chính với mức giá trả cho kịch bản phim giảm xuống còn $35.000. Những ngày tháng sau đó làm nên huyền thoại.
Và stallone nhận lại kịch bản, ra về. Một vài tuần sau, nhà làm phim gọi lại cho ông, họ nâng mức giá lên $250.000 – ông lại một lần nữa từ chối con số khổng lồ đó. Họ tiếp tục nâng giá lên $350.000. Ông TIẾP TỤC từ chối. Họ muốn kịch bản của ông, còn ông lại chỉ muốn mình là vai chính trong phim. Ông từ chối tiền khi tiền ở thời điểm đó là thứ ông thiếu, là nguyên nhân cho những bi kịch liên tiếp bấy giờ của ông. Tất cả nhờ 1 niềm tin cho mơ ước !  
Cuối cùng, nhà làm phim nhượng bộ, họ đồng ý cho ông thủ vai chính với mức giá trả cho kịch bản phim giảm xuống còn $35.000. Những ngày tháng sau đó làm nên huyền thoại !
Bản thân ông lao vào tập luyện không ngừng nghỉ trong khoảng nửa năm để có vóc dáng như một võ sĩ quyền Anh thực thụ. Đôi chân mỏi rã rời do tập chạy những đốt ngón tay sưng vù do tập đấm... tất cả những đau đớn đó đều được Stallone chấp nhận hy sinh, VÌ MỘT ROCKY.  
Bộ phim sau đó trở thành hiện tượng phòng vé, thu về tới 225 triệu USD trên toàn cầu và trở thành bộ phim ăn khách nhất năm 1976. Không chỉ thành công rực rỡ về mặt thương mại, tác phẩm này còn được đề cử 10 giải Oscar và chiến thắng ba giải (bao gồm cả “Phim hay nhất”). Nhân vật Rocky trở thành một biểu tượng văn hóa, một tấm gương về sự vươn lên và sau này còn được dựng tượng tại thành phố Philadelphia. Sylvester Stallone trở thành người đầu tiên kể từ hai huyền thoại Charlie Chaplin và Orson Welles được đề cử Oscar cho “Nam diễn viên chính” lẫn “Biên kịch”.
Sylvester Stallone cùng chú chó của ông
Và bạn biết điều đầu tiên Stallone làm với $35.000 tiền kịch bản là gì không? Ông đã tìm cách mua lại chú chó mà ông đã bán đi ngày nào. Tình yêu với người bạn ông từng gắn bó đã khiến ông đứng bên quán rượu trong 3 ngày chỉ để chờ đợi gặp người ông đã bán chú chó ấy. Đến ngày thứ 3, ông thấy người đàn ông và con chó của mình. Ông giải thích mong chuộc lại chú chó của mình với giá $100, người kia từ chối, ông nâng mức giá lên $500, rồi $1000… cuối cùng bạn tin không? Ông đã phải dùng $15.000 để mua lại chú chó ông từng bán chỉ với $25. 
Và ngày nay, chúng ta biết đến 1 Stallone thành công, 1 huyền thoại phim hành động với quá khứ từng rơi vào bi kịch cùng cực. 
Bạn thân mến !
Nghèo khó, gian nan đúng là tệ. RẤT TỆ. Nhưng hãy nghĩ về ước mơ của mình. Bạn hẳn có 1 ước mơ chứ? Một ước mơ đẹp, và bạn vô cùng mong muốn biến ước mơ thành hiện thực? Nhưng đời chẳng bao giờ đẹp như mơ. Bạn vấp phải rất nhiều khó khăn, nhiều trở ngại để đạt được ước mơ của mình. Và dường như ông trời cứ ném những khó khăn đó tới bạn để ngăn cản bạn đi đến thực hiện ước mơ ? 
Cuộc đời lúc nào cũng vậy, luôn đầy khó khăn, đầy thử thách. VỚI BẤT KỲ AI, cuộc đời cũng ném đầy gian nan vào những lúc mình gặp sự cố. Nhưng bạn ơi, đừng để các cánh cửa đóng lại vô vọng trước mắt bạn, đừng để sự khinh mạt, thói lọc lừa và những gian nan đè nát ước mơ của bạn, dù bạn có gặp bi kịch đến mức phải lang thang trên đường phố như Stallone đã từng. 
Phải rồi, xã hội mà, con người mà, họ có thể đánh giá bạn qua diện mạo của bạn, qua những gì bạn có, nhưng đừng bao giờ để họ cướp đi ước mơ của bạn.
Hãy tiếp tục ước mơ, ĐỪNG BAO GIỜ đầu hàng số phận. Chính bạn, không ai khác, chính bạn mới là người quyết định cho cuộc đời mình chứ không phải suy nghĩ hay ánh nhìn ác ý từ người khác. 

Chỉ cần bạn còn sống, thành công chưa bao giờ rời xa !
Ngày nay chúng ta biết tới  Sylvester Gardenzio Stallone như một huyền thoại với vai trò là diễn viên, người viết kịch bản, đạo diễn, nhà sản xuất phim với từng đoạt và đề cử 24 giải thưởng, 25 đề cử trong đó có 2 giải Oscar.
Original:
This is one of the SADDEST stories ever told in Hollywood. His name is Sylvestar Stallone. One of the BIGGEST and Most famous American Movie superstars. Back in the day,Stallone was a struggling actor in every definition. At some point,he got so broke that he stole his wife's jewellery and sold it. Things got so bad that he even ended up homeless. Yes,he slept at the New York bus station for 3 days. Unable to pay rent or afford food. His lowest point came when he tried to sell his dog at the liquor store to any stranger. He didnt have money to feed the dog anymore. He sold it at $25 only. He says he walked away crying. 
Two weeks later,he saw a boxing match between Mohammed Ali and Chuck Wepner and that match gave him the inspiration to write the script for the famous movie,ROCKY. He wrote the script for 20 hours! He tried to sell it and got an offer for $125,000 for the script. But he had just ONE REQUEST. He wanted to STAR in the movie. He wanted to be the MAIN ACTOR. Rocky himself. But the studio said NO. They wanted a REAL STAR.
They said he "Looked funny and talked funny". He left with his script. Afew weeks later,the studio offered him $250,000 for the script. He refused. They even offered $350,000. He still refused. They wanted his movie. But NOT him. He said NO. He had to be
IN THAT MOVIE.
After a while,the studio agreed,gave him $35,000 for the script and let him star in it! The rest is history! The movie won Best Picture,Best Directing and Best Film Editing at the prestigious Oscar Awards. He was even nominated for BEST ACTOR! The Movie ROCKY was even inducted into the American National Film Registry as one of the greatest movies ever!
And do You know the first thing he bought with the $35,000? THE DOG HE SOLD. Yes,Stallone LOVED HIS DOG SO MUCH that he stood at the liquor store for 3 days waiting for the man he soldhis dog to. And on the 3rd day,he saw the man coming with the dog. Stallone explained why he sold the dog and begged for the dog back. The man refused. Stallone offered him $100. The man refused. He offered him $500. And the guy refused. Yes,he refused even $1000. And,Believe it or Not,Stallone had to pay $15,000 for the same,same dog he sold at $25 only! And he finally got his dog back!

And today,the same Stallone who slept in the streets and sold his dog JUST BECAUSE he couldnt even feed it anymore,is one of the GREATEST Movie Stars who ever walked the Earth! 
Being broke is BAD. Really BAD. Have You ever had a dream? A wonderful dream? But You are too broke to implement it? Too tiny to do it? Too small to accomplish it? Damn! I've been there too many times!
Life is tough. Opportunities will pass you by,just because you are a NOBODY. People will want your products but NOT YOU. Its a tough world. If you aint already famous,or rich or "connected",You will find it rough.
Doors will be shut on You. People will steal your glory and crash your hopes.You will push and push. And yet NOTHING WILL HAPPEN.
And then your hopes will be crashed.You will be broke. Damn broke. You will do odd jobs for survival. You will be unable to feed yourself. And Yes,you may end up sleeping in the streets.
It happens. Yes,it does.

BUT NEVER LET THEM CRUSH THAT DREAM. Whatever happens to You, Keep Dreaming. Even when they crush your hopes,Keep Dreaming. Even when they turn you away,Keep Dreaming. Even when they shut you down,Keep Dreaming.
NO ONE KNOWS WHAT YOU ARE CAPABLE OF EXCEPT YOURSELF! People will judge You by HOW you look. And by WHAT You have.
But please,Fight on! Fight for Your place in history. Fight for your glory. NEVER EVER GIVE UP!
Even if it means selling all your clothes and sleeping with the dogs,ITS OKAY! But AS LONG AS YOU ARE STILL ALIVE,Your STORY IS NOT OVER. TRUST ME.
Keep Up the Fight. Keep your dreams and hope alive. Go gerrit.

Thứ Hai, 27 tháng 7, 2015

Người ta không rời bỏ công ty - Họ từ bỏ những người lãnh đạo

"Nhân chuyện cu em nửa đêm tâm sự chuyện nghỉ việc, anh có bài chia sẻ, điều gì cũng không thể đúng 100% nhưng em hãy hiểu em đã quyết định đúng, con đường của em phải do em chọn lựa. Ít ra...em không do dự.

Bài báo People Don't Leave Companies -- They Leave Leaders! của Greg Savagekhá nổi tiếng, được dịch sang nhiều thứ tiếng, may thay có tiếng việt, gửi em ! "

***********************
Tôi đã tuyển dụng hàng ngàn người trong những năm qua. Và mỗi khi nhận được đơn xin nghỉ việc, một phần trong tôi dường như đã chết (đồng ý, tôi nói dối. Tôi đã thậm chí nhảy múa ăn mừng trong một vài trường hợp nhưng đó là trong một bài viết khác).

Phần lớn, phản ứng tức thời của tôi rất bản năng là tôi tự hỏi: lý do thật sự khiến cho họ làm điều đó? Có chuyện gì xảy ra với họ? hay thậm chí: cô ấy phải ra đi vì tiền. Thật ngốc nghếch! Nhưng tôi đã khôn dần lên theo sự nhiều lên của năm tháng.

Đó là vì người Lãnh đạo !

Đó là vì người Lãnh đạo !

Phần lớn, mọi người không thay đổi công việc vì tiền. Họ cũng không xin nghỉ vì thích hay trong cơn nóng giận. Họ vào làm việc ở công ty của bạn bởi vì họ tin là họ thích hợp và ai cũng muốn quyết định đó đúng đắn. Đôi khi, tại một số thời điểm, có những điều khiến cho điều đó trở thành sai. Và nếu như bạn thực sự dành thời gian để “đào sâu” tìm hiểu lý do mà họ để lại – thực ra là bạn phải làm điều đó – thì bạn sẽ nhận ra rằng đó hoàn toàn không phải là “vì công ty” như họ đã nói. Đó không phải vì địa điểm làm việc, vì nhóm, vì hệ thống hay vì không khí làm việc. Đó là vì người lãnh đạo!


Chắc chắn những người ấy không nói như thế. Và bạn chẳng thể tìm thấy được một từ đề cập đến vấn đề quản lý ở đây.Nhưng khi họ nói về “tinh thần”, khi họ nói về “giao tiếp nghèo nàn”, khi họ bày tỏ sự thất vọng ở sự mập mờ, thiếu rõ ràng trong con đường thăng tiến, chính là họ đang đề cập đến những người lãnh đạo. Muốn rõ ràng hơn? Lãnh đạo là người có trách nhiệm trong việc gây dựng tinh thần – giao tiếp và con đường sự nghiệp của nhân viên. Có lẽ vì thế mà tôi đã rất bực mình với những nhân sự cấp cao và ngăn họ lại giữa chừng – khi họ bắt đầu dùng những từ như ngu ngốc, vô ơn và dối trá để nói về những người nghỉ việc.

“Công ty” chỉ là một thực thể pháp lý. “Kinh doanh” chỉ là một bộ sưu tập bàn làm việc và máy tính. Không ai nghỉ việc vì những thứ đó. Đó là quyết định, là động lực, là không khí làm việc, là sự hỗ trợ, đào tạo, tậm nhìn và sự chỉ đạo được xuất phát từ chính những người lãnh đạo mà họ đi theo.Vì thế, lần sau khi bạn nhận được đơn xin nghỉ việc của nhân viên, hãy cố gắng đừng phấn khích và cười nhạo những người ra đi vì: đã thêm một kẻ ngu ngốc không thuộc về nơi này. Hãy dùng ít phút để ngẫm nghĩ về lý do thực sự khiến họ ra đi.

Họ không từ bỏ những thứ họ không có được – cũng không phải từ bỏ công ty. Họ từ bỏ bạn!


Em ạ, ít ra em không phải do dự

Em ạ, ít ra em không phải do dự

********************
I have employed thousands of people over the years. And every time one resigned, a little part of me died. (Okay, I lie. I have actually danced a celebratory jig around my desk on the odd occasion, but that's another post!)

Mostly, my natural reaction has always been a human one I suppose. "What possible reason would they have to do that?" or, "What's wrong with them?" or even, "She must be leaving for money. The fool!"

But I grew wiser as the years rolled by.

Mostly, people don't change jobs solely for money. They almost never resign on a whim or in a fit of anger. They joined your company because they believed it right for them, and they actually want it to be right. Something, at some point, makes it wrong. And if you really take the time to dig into their real reasons for leaving -- and you should -- you will find that it's not "the company" they blame. It's not the location, or the team, or the database or the air-conditioning.




It's the leadership!

Sure, they may not use that word. Indeed, they may not mention management at all.

But when they talk about "morale," when they say, "communication is poor," when they express frustration at the lack of clarity for their career progression -- they are telling you that it's the leaders they are leaving. For it's obvious, isn't it? Leaders are responsible for morale, communication and career path.

So, for maybe 15 years I have been irritating the senior managers who report to me by stopping them mid-sentence when they start venting at the stupidity, lack of gratitude and disloyalty of the departing employee.

Looking into a mirror can be a shocking experience. Especially if you have not done it for a while.
A "company" is just a legal entity. A "business" is a collection of desks and computers. No one resigns because of that.
It's the decisions, the motivation, the atmosphere, the ethos, the support, the training, the vision, and the direction set by the leadership that they will follow.

Or not.

So, next time you get a resignation, resist the temptation to laugh it off as "another dumbo who doesn't get us."
Take a moment to reflect on what it actually is they are resigning from.
It's not the departing employee who doesn't "get it." It's not the company they are leaving.

It's you.

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015

Frei Otto và tầm quan trọng của sự thử nghiệm trong Kiến trúc

White sunglasses

Trong các ghi chú về việc lựa chọn Frei Otto trở thành người chiến thắng của giải thưởng Pritzker 2015, ban giám khảo giải thưởng đã nhận xét ông là một Kiến trúc sư đã đưa công việc của mình vượt qua ranh giới của mọi chuẩn mực truyền thống, một kiến trúc sư và đồng thời là "nhà nghiên cứu, nhà phát minh, kỹ sư, nhà xây dựng giáo viên, người cộng tác, nhà môi trường học, [và] nhà khoa học nhân văn.

Bài viết được đăng trên các báo:
1. Báo xây dựng: http://www.baoxaydung.com.vn/news/vn/quy-hoach-kien-truc/frei-otto-va-tam-quan-trong-cua-su-thu-nghiem-trong-kien-truc.html
2. Kienviet.net: http://kienviet.net/2015/04/06/frei-otto-va-tam-quan-trong-cua-su-thu-nghiem-trong-kien-truc
3. Tạp chí Kiến trúc Việt Nam: http://kientrucvietnam.org.vn/frei-otto-va-tam-quan-trong-cua-su-thu-nghiem-trong-kien-truc/



Elevation view. Canyon project, progress! #freiotto (Copy)
Để tìm hiểu thêm về phương pháp tiếp cận đa ngành của Otto với kiến trúc cũng như nhấn mạnh vào con đường thử nghiệm kiến trúc của ông, chúng tôi đã quay trở lại với cuộc phỏng vấn được thực hiện bởi Juan María Songel vào năm 2004, bài phỏng vấn được công bố trong cuốn sách "Một cuộc mạn đàm với Frei Otto". Trong cuộc phỏng vấn, Otto thảo luận rất nhiều về chủ đề liên quan đến kiến trúc của thế kỷ 21, đặc biệt là tầm quan trọng của việc thử nghiệm và nghiên cứu, ông tuyên bố: "Nghiên cứu tạo ra sản phẩm phải dũng cảm".
Frei Otto
Frei Otto và một thử nghiêm
frei otto - Tumblr (Copy)
Otto bắt đầu cuộc phỏng vấn bằng cách chia sẻ những suy nghĩ của mình về lý tưởng rằng cần có những "phát hiện vô hạn để tới đích":
"Khả năng để xây dựng là giả đoán các kiến thức về hình thức kiến trúc, kết cấu mà cũng như sự phát triển của chúng. Xây dựng ở đây có nghĩa là nâng cao tiến trình, là tiến hành điều tra và thực thi nó. Sự phát triển các công trình đã bắt đầu từ hơn 10000 năm qua và đạt được trình độ cực kì xuất sắc, nhưng đồng thời không có cách nào có thể tạo thành một quy trình khép kín. Tuy vậy, hiện tại vẫn còn vô số khả năng mở, những khám phá vô tận cho chúng ta thực hiện."
Frei otto. Creatively organic. (Copy)
Tuy nhiên, Otto cho rằng đang có một sự thiếu vắng mang tính chất liên ngành trong nghề nghiệp:
"Ngày nay, không phải Kiến trúc sư hay Kỹ sư thực hiện những nghiên cứu mang tính đột phá. Đơn giản vì chúng ta thiếu vắng sự tham gia của họ ở một trong hai lĩnh vực - khoa học nhân văn và khoa học tự nhiên.
frei-otto_film-de-savon.jpg (800×381) (Copy)
Otto hợp tác rộng rãi với các Kỹ sư, và ông được biết đến với sự chú trọng vào công nghệ, nhiều năm trước khi bắt đầu của kỷ nguyên công nghệ cao.
Frei Otto đã có mối quan hệ hợp tác chặt chẽ và hiệu quả với các kỹ sư hàng đầu như: Fred Severud, Ove Arup, Ted Happold, Eduardo Torroja, Heinz Isler and Félix Candela, và giữa những người khác. Đó là thông qua tình bằng hữu mà anh đã đến gặp Walter Gropius trên một chuyến đi đến Mỹ vào năm 1950:
freiOtto7 (Copy)
"Tôi vẫn tiếp tục giữ mối quan hệ với một trong số họ cho tới khi họ qua đời, đặc biệt là Walter Gropius và Mies van der Rohe -Mối quan hệ rất quan trọng và tốt đẹp với tôi".
Gropius đã coi Otto là người kế nhiệm thực sự phương pháp thực nghiệm của phong trào Bauhaus bởi Otto "không bắt đầu từ bất kỳ phương pháp tiếp cận chính thức, mà tìm kiếm các hình thức kiến trúc tương lai thông qua những thí nghiệm." Thông qua bản phác thảo hệ thống của ông,  Otto tìm cách tổ chức khả năng vô hạn của hình thức, mà ông gọi là "phương pháp có hệ thống của sáng chế."
frei-otto-optimized-path-system (Copy)
Nhưng điều quan trọng thật sự không xuất phát từ những phương pháp đó, mà phần lớn từ sự quan sát tình cờ hay ngẫu nhiên được thực hiện trong quá trình thí nghiệm, một số phát hiện đã được lên kế hoạch trong một kiểu mẫu hoàn toàn mang tính hệ thống, " ông giải thích.
Mannheim Multihalle (1973) Mannheim, Germany. Frei Otto. (Copy)
Ngày này, tính thực dụng được đặt lên hàng đầu kèm theo sự cần thiết phải thực hiện các thí nghiệm và thử nghiệm vật lý với các mô hình luôn đặt vào câu hỏi với khả năng sử dụng máy tính như một công cụ để tối ưu hóa và tìm kiếm những hình thức mới. Nhưng làm cách nào để máy tính thực sự hữu dụng ?
"Những chiếc máy tính chỉ có thể tính toán những gì đã được khái niệm bên trong nó; bạn chỉ có thể tìm thấy những gì con người đã cho vào những chiếc máy tính. Tuy nhiên, bạn có thể tìm thấy những thứ bạn chưa từng thấy với các thử nghiệm tự do".
Munich Olympic Stadium Behnisch Frei Otto 1972 (Copy)
Tuy nhiên, Otto cũng không phản đối hoàn toàn việc sử dụng máy tính trong các thiết kế của mình:
"Tôi phải nói thêm rằng kể từ năm 1965 tất cả các công trình của tôi đã được tính toán bằng máy tính. Điều này là lẽ tự nhiên và không cần phải đặt câu hỏi bởi ngày nay nó thực sự phổ biến."
Olympiapark - Frei Otto, Behnisch & Partner - Munich, Germany (Copy)
Những bài học rút ra từ cuộc trò chuyện của Otto và Songel cho thấy quan điểm tiếp cận với kiến trúc của Otto, cái nhìn đa ngành của ông trong lĩnh vực này và trong những thách thức ở phía trước. Sự tin tưởng của Otto vào tầm quan trọng của phương pháp thực nghiệm và giá trị của nó như một chìa khóa cho các thế hệ tương lai là một phần liên đới của cuộc trò chuyện. Đi trước thời đại mình nhiều thập kỷ, Otto hiểu được mối song cực con người và kỹ nghệ rất lâu trước khi thời đại công nghệ cao bùng nổ.
"Người ta có thể nghĩ về tất cả mọi thứ, người ta có thể tính toán mọi thứ bằng cách sử dụng máy tính."
 [Hình ảnh (c) Pinterest / User u2toyou 浅田]

KTS Thái Vũ Mạnh Linh - Biên dịch từ Archdaily 
(Theo TCKT số tháng 5/2015)