“Active and ambitious! Hãy chọn lấy một mục đích, nó có thể là mục đích duy nhất của đời bạn”

“Active and ambitious! Hãy chọn lấy một mục đích, nó có thể là mục đích duy nhất của đời bạn”
“Active and ambitious! Hãy chọn lấy một mục đích, nó có thể là mục đích duy nhất của đời bạn”

Thứ Hai, 27 tháng 7, 2015

Người ta không rời bỏ công ty - Họ từ bỏ những người lãnh đạo

"Nhân chuyện cu em nửa đêm tâm sự chuyện nghỉ việc, anh có bài chia sẻ, điều gì cũng không thể đúng 100% nhưng em hãy hiểu em đã quyết định đúng, con đường của em phải do em chọn lựa. Ít ra...em không do dự.

Bài báo People Don't Leave Companies -- They Leave Leaders! của Greg Savagekhá nổi tiếng, được dịch sang nhiều thứ tiếng, may thay có tiếng việt, gửi em ! "

***********************
Tôi đã tuyển dụng hàng ngàn người trong những năm qua. Và mỗi khi nhận được đơn xin nghỉ việc, một phần trong tôi dường như đã chết (đồng ý, tôi nói dối. Tôi đã thậm chí nhảy múa ăn mừng trong một vài trường hợp nhưng đó là trong một bài viết khác).

Phần lớn, phản ứng tức thời của tôi rất bản năng là tôi tự hỏi: lý do thật sự khiến cho họ làm điều đó? Có chuyện gì xảy ra với họ? hay thậm chí: cô ấy phải ra đi vì tiền. Thật ngốc nghếch! Nhưng tôi đã khôn dần lên theo sự nhiều lên của năm tháng.

Đó là vì người Lãnh đạo !

Đó là vì người Lãnh đạo !

Phần lớn, mọi người không thay đổi công việc vì tiền. Họ cũng không xin nghỉ vì thích hay trong cơn nóng giận. Họ vào làm việc ở công ty của bạn bởi vì họ tin là họ thích hợp và ai cũng muốn quyết định đó đúng đắn. Đôi khi, tại một số thời điểm, có những điều khiến cho điều đó trở thành sai. Và nếu như bạn thực sự dành thời gian để “đào sâu” tìm hiểu lý do mà họ để lại – thực ra là bạn phải làm điều đó – thì bạn sẽ nhận ra rằng đó hoàn toàn không phải là “vì công ty” như họ đã nói. Đó không phải vì địa điểm làm việc, vì nhóm, vì hệ thống hay vì không khí làm việc. Đó là vì người lãnh đạo!


Chắc chắn những người ấy không nói như thế. Và bạn chẳng thể tìm thấy được một từ đề cập đến vấn đề quản lý ở đây.Nhưng khi họ nói về “tinh thần”, khi họ nói về “giao tiếp nghèo nàn”, khi họ bày tỏ sự thất vọng ở sự mập mờ, thiếu rõ ràng trong con đường thăng tiến, chính là họ đang đề cập đến những người lãnh đạo. Muốn rõ ràng hơn? Lãnh đạo là người có trách nhiệm trong việc gây dựng tinh thần – giao tiếp và con đường sự nghiệp của nhân viên. Có lẽ vì thế mà tôi đã rất bực mình với những nhân sự cấp cao và ngăn họ lại giữa chừng – khi họ bắt đầu dùng những từ như ngu ngốc, vô ơn và dối trá để nói về những người nghỉ việc.

“Công ty” chỉ là một thực thể pháp lý. “Kinh doanh” chỉ là một bộ sưu tập bàn làm việc và máy tính. Không ai nghỉ việc vì những thứ đó. Đó là quyết định, là động lực, là không khí làm việc, là sự hỗ trợ, đào tạo, tậm nhìn và sự chỉ đạo được xuất phát từ chính những người lãnh đạo mà họ đi theo.Vì thế, lần sau khi bạn nhận được đơn xin nghỉ việc của nhân viên, hãy cố gắng đừng phấn khích và cười nhạo những người ra đi vì: đã thêm một kẻ ngu ngốc không thuộc về nơi này. Hãy dùng ít phút để ngẫm nghĩ về lý do thực sự khiến họ ra đi.

Họ không từ bỏ những thứ họ không có được – cũng không phải từ bỏ công ty. Họ từ bỏ bạn!


Em ạ, ít ra em không phải do dự

Em ạ, ít ra em không phải do dự

********************
I have employed thousands of people over the years. And every time one resigned, a little part of me died. (Okay, I lie. I have actually danced a celebratory jig around my desk on the odd occasion, but that's another post!)

Mostly, my natural reaction has always been a human one I suppose. "What possible reason would they have to do that?" or, "What's wrong with them?" or even, "She must be leaving for money. The fool!"

But I grew wiser as the years rolled by.

Mostly, people don't change jobs solely for money. They almost never resign on a whim or in a fit of anger. They joined your company because they believed it right for them, and they actually want it to be right. Something, at some point, makes it wrong. And if you really take the time to dig into their real reasons for leaving -- and you should -- you will find that it's not "the company" they blame. It's not the location, or the team, or the database or the air-conditioning.




It's the leadership!

Sure, they may not use that word. Indeed, they may not mention management at all.

But when they talk about "morale," when they say, "communication is poor," when they express frustration at the lack of clarity for their career progression -- they are telling you that it's the leaders they are leaving. For it's obvious, isn't it? Leaders are responsible for morale, communication and career path.

So, for maybe 15 years I have been irritating the senior managers who report to me by stopping them mid-sentence when they start venting at the stupidity, lack of gratitude and disloyalty of the departing employee.

Looking into a mirror can be a shocking experience. Especially if you have not done it for a while.
A "company" is just a legal entity. A "business" is a collection of desks and computers. No one resigns because of that.
It's the decisions, the motivation, the atmosphere, the ethos, the support, the training, the vision, and the direction set by the leadership that they will follow.

Or not.

So, next time you get a resignation, resist the temptation to laugh it off as "another dumbo who doesn't get us."
Take a moment to reflect on what it actually is they are resigning from.
It's not the departing employee who doesn't "get it." It's not the company they are leaving.

It's you.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét